#navbar-iframe { height: 0px; visibility: hidden; display: none; }

2 thg 2, 2013

THĂM NGUYỄN DUY HỮU

Vào dịp anh Sử tổ chức mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11/2012 chúng tôi mới được biết tin Nguyễn Duy Hữu ốm. Qua lời kể của Triệu Quang Minh, chúng tôi nắm được sơ bộ về tình hình của Hữu và anh em hẹn nhau sẽ đi thăm bạn.
Sau đợt rét dài xứ Bắc, thời tiết ấm dần lên, chúng tôi quyết định đi thăm trước tết Nguyên Đán, và ngày 26.1.2013 chúng tôi mới thực hiện được kế hoạch ấy.
Sáng thứ 7, tụ tập nhau tại cổng trường ĐHKHXHNV, số anh em có thể đi được không nhiều, chờ nhau tới 9h30 xe mới chuyển bánh được, qua cầu Thanh Trì, 7 người trên một chiếc xe khá rộng và thoải mái, chúng tôi về nhà Hữu đã 11h hơn. Đón chúng tôi đầu đường cái và làm hoa tiêu là bạn Nguyễn Ngọc Huy, hiện là Phó Ban Tuyên giáo Thuận Thành. Huy đi xe máy dẫn chúng tôi vào nhà Hữu. Hữu đã biết tin từ hôm trước và đón chúng tôi đầu thôn.
Nhìn thấy bạn trầm lặng từ đằng xa đi lại, đầu đội chiếc mũ cối, dáng điệu chậm, anh em tôi bắt tay chào, nếu gặp ở ngoài đường, khó mà nhận ra Hữu ngày trước. Đã hơn 10 năm ra trường, và cũng đã hơn 10 năm bạn chịu đựng chứng tress nặng, mất ngủ triền miên và tính cách đổi khác nhiều. Hồi đi học, bạn cũng sống trầm, và ít giao lưu với anh em, dẫu lường trước được tình hình song gặp bạn trong tình cảnh này anh em chúng tôi cũng ái ngại và thấy việc san sẻ với bạn là một việc làm cần thiết và chính đáng.

Mẹ Hữu kể, triệu chứng của Hữu đã biểu hiện từ năm cuối đại học, có lẽ do áp lực học hành, cộng với những lo lắng quá cho việc tốt nghiệp, Hữu đã ấp ủ bệnh. Tuy nhiên, về quê, Hữu vẫn đi xin việc và giảng dạy. Sau hơn 20 ngày đứng lớp ở cấp III Hàn Thuyên, không thể chịu đựng được sự căng thẳng thần kinh, Hữu đành nghỉ việc để về nhà để điều trị. Gia đình đã bằng nhiều phương thức trị liệu: y học hiện đại, tâm linh, ngoại cảm...song kết luận lại là do bệnh lý.

Khi chúng tôi về thăm, Hữu đã tự tin khá hơn nhiều so với trước (theo lời gia đình). Hỏi về Triết học, Hữu rất nhớ, Hữu nói về triết học là gì trong quan niệm Đông, Tây, nhớ lời giảng của thầy dạy mỹ học Đỗ Văn Khang. Sự tỉnh táo vẫn nằm đâu đó trong con người Hữu, đôi khi như một sự ám ảnh về những điều đã được hấp thụ từ trang sách đầy tính trừu tượng của ngành triết học.
Hữu có một gia đình nhỏ, cưới vợ 2007, sau nhiều lần gia đình thuyết phục, hiện có một cháu trai kháu khỉnh khoảng 5 tuổi. Vợ Hữu người cùng làng, việc làm không ổn định, chủ yếu làm công nhật. Bố mẹ Hữu đã về già, và còn một cô em gái sống cùng bố mẹ. Tuy nhiên, giờ đây, bạn sống lặng lẽ khép kín, và công việc hàng ngày là làm đồ vàng mã, mỗi ngày thu nhập cao nhất là 50 nghìn đồng. Hàng tháng phải đi khám định kỳ tại viện 103 quân đội và uống thuốc thường xuyên, mỗi lần lấy thuốc mất 300 nghìn đồng.

Sống với vợ con trong khung cảnh làng quê dưới căn nhà bên cạnh bố mẹ, đi mấy bước là ra đồng làng lộng gió và cách bờ Nam sông Đuống không xa. Phong cảnh ấy rất êm đềm với tuổi già, nhưng nghĩ cảnh Hữu phải sống trong sự hạn chế giao tiếp, làm công việc của một người lao động phổ thông khá đơn điệu, gia đình không khá giả gì, bệnh tình tuy có tiến triển tích cực nhưng tiên liệu tương lai lâu dài chưa biết sẽ ra sao. Tình cảnh ấy của bạn quả là ái ngại. Chúng tôi có chung những suy nghĩ cho bạn, về bạn và cũng muốn chia sẽ thiết thực khi đã biết mọi chuyện khá rõ ràng.
Tập thể lớp thống nhất ủng hộ bạn một món quà 5 triệu đồng, cá nhân cựu lớp trưởng Trần Hữu Sử (có điều kiện tốt hơn) ủng hộ 10 triệu đồng để giúp Hữu. Cầm quà trên tay, mẹ Hữu nói với chúng tôi: cũng là nuôi con ăn học và mong con thành đạt, các cháu thì có cơ hội thành đạt, còn Hữu thì không! Nghe lời ấy thốt ra từ miệng một người làm mẹ, anh em tôi thấy thấm nỗi nhọc nhằn của mẹ Hữu và vất vả của Hữu cũng như gia đình hiện đang phải trải qua.

Anh em trong đoàn đi thăm Hữu cũng chia sẽ với gia đình về những băn khoăn và có ý muốn giúp đỡ Hữu lâu dài. Lớp trưởng Sử nêu suy nghĩ tìm một công việc nào đó phù hợp với Hữu, và làm gì để Hữu có thể thoát khỏi cảnh tù túng, như là tạo một môi trường có nhiều sự giao tiếp nhẹ ngàng, may ra đó mới là một liệu pháp tâm lý tốt hơn cho Hữu.
Gần 12h30 chúng tôi chia tay Hữu và gia đình. Biết là Huy và Hữu có nhã ý mời chúng tôi ở lại, cùng ăn cơm nói chuyện nhiều hơn ngoài phạm vi gia đình nhưng cuối năm nhiều việc đành khất lần. Có Huy ở cùng quê, lại đang công tác xã hội, chúng tôi cũng yên tâm, mong rằng Huy sẽ là điểm kết nối để mọi người biết tin và có thể chia sẽ nhiều hơn với Hữu.
Trên con đường trở về Hà Nội, trời đổ mưa lay phay, trên xe là câu chuyện về Hữu, ai cũng có những trăn trở cho bạn mình. Với một người bình thường sống thời nay đã khó, với bạn không may như vậy, trước cuộc sống áp lực này, cơ duyên phục hồi đối với bạn sẽ bao nhiêu. Những giải pháp tâm lý, xã hội, y sinh cần phải kết hợp đồng điệu dài lâu, mới có chăng khả dĩ. Mọi thứ về Hữu tuy chúng tôi biết qua lời kể, qua phỏng đoán khi tiếp xúc, quan sát, song cũng đủ ý thức rằng, chuyện chữa bệnh cho Hữu không hề đơn giản tí nào. 
***
Hôm sau, tôi có nhắn tin hỏi thăm Nguyễn Ngọc Huy, Huy nói sau khi mọi người về Huy và Hữu đi ăn cơm trưa với nhau. Huy bảo Hữu và gia đình Hữu rất cảm động trước tấm lòng của bạn bè. Và Huy cũng nhắn cho tôi số máy của Hữu (0966.214.950) để anh em có thể liên lạc chia sẽ cùng Hữu.
***
Tối 30/1/2013, gần hai chục anh em lớp 42a tụ tập tại Mỹ Đình một nhân vụ khao xe bốn bánh của hai anh em Lê Văn Mười –Cao Nguyên, trong tuần càfe sau bữa ăn mặn, anh em có đề cập đến câu chuyện phương án giúp đỡ Hữu. Ai cũng có ý kiến chia sẽ đầy tâm huyết và trách nhiệm. Song, rốt cục, chuyện này vẫn cần phải suy nghĩ và cân nhắc thêm để có được một giải pháp hợp lý nhất. Cụ thể ra sao, cũng phải sau tết Nguyên Đán mới có câu trả lời.
* * *
Mỗi chúng ta có thể biết một ít về các hội chứng tâm thần, song chúng ra vẫn còn biết quá ít về những cơ chế và hy vọng đối với những người mang bệnh. Với tình hình của Hữu, có thể anh em có những tham khảo qua nhiều kênh khác nhau: chuyên gia, những người đã có cảnh ngộ tương tự và đã có cơ duyên trở lại bình thường. Ai có thông tin gì hay khi đọc câu chuyện này, vui lòng chia sẽ cùng chúng tôi tại đây hoặc qua địa chỉ http://www.facebook.com/triet.fta 
* Một số hình ảnh chuyến thăm:
Mẹ và con trai Hữu

Hải đại diện lớp tặng quà và tiền hỗ trợ Hữu và gia đình



Hữu áo vàng ngồi giữa

























Weblogtr42a